Ngôi Nhà Ma Ám. ,,Cân nhắc khi nghe,, ( truyện ma kinh dị) truyện tự viết
5p Mơ Hồ 5p Mơ Hồ
258 subscribers
1,436 views
10

 Published On Jun 14, 2024

Tôi là minh, tôi sống cùng cha trong một ngôi nhà ma ám ở cạnh bờ sông. từ khi cha mất chỉ còn mình tôi ở trong căn nhà với nỗi cô đơn, từ khi ở một mình, mỗi đêm tôi lại có một cảm giác sợ hãi mà trước đây tôi chưa từng có. Bóng tối vây quanh căn nhà cũ, chỉ có ánh đèn lòe loẹt từ ngọn đèn đường xa xôi chiếu sáng qua cửa sổ nhỏ. Tiếng gió thổi nhè nhẹ làm nhấp nhô cành cây ngoài sân. Trong căn phòng tối om, mỗi tiếng đập của trái tim tôi trở nên rõ ràng hơn, như là tiếng đếm ngược cho sự kinh hoàng sắp diễn ra. hãy cùng    / @5p_moho   tìm hiểu câu chuyện thú vị này nhé!

Mỗi đêm từ khi cha mất, ngôi nhà ma ám phát Âm thanh bước chân lạ kỳ vang vọng lên từ tầng hầm, mờ dần qua tường, như bước chân của một linh hồn đang hiện hữu trong đêm. Mỗi tiếng bước đều đặn, là một lần người tôi run lên, Những gai ốc li ti bắt đầu nổi lên như là một lời cảnh bảo sắp có chuyện gì đó sắp xẩy ra. Tiếng bước chân dần dần tiến sát đến chiếc căn phòng của tôi, rồi cất giọng gọi minh ơi, tôi thưa lên, ai gọi đấy, nhưng hẳn nhiên không có câu trả lời, tôi biết rằng có thể mình đã bị ma trêu. Tôi bước ra khỏi căn nhà ma ám , tự trấn an mình, nhà mình mà sao phải sợ, tôi bước ra ngoài hành lang Dưới ánh sáng le lói từ chiếc đèn pin, tôi soi thật kỹ nhưng không thấy gì cả, bước chân quay lại căn phòng, tôi nhớ khi nãy tôi đâu có khép cửa. Mà bây giờ cửa phòng lại đóng là sao, bên trong phòng lại phát ra những tiếng cười ma mãnh. Tôi cất giọng. Ai. Ai trong phòng tôi. Bên trong trả lời. ai đấy. Làm tôi giật bắn mình. Tôi chạy thật nhanh xuống phòng khách ngôi nhà ma ám, nơi có bàn thờ của cha, tôi Lấy nhang hương đốt, để nhờ sự giúp đỡ từ cha, tôi giơ tay lên cắm hương vào bát. Nhưng một cảnh tượng kinh hãi làm tôi ngã quỵ về sau. Chiếc ảnh thờ của cha tôi, không phải là cha nữa, đã xuất hiện một người phụ nữ khác, ánh mắt bơ phờ, mở chừng chừng, đang nhìn về phía tôi. Trong đêm tối tôi không biết đi đâu. Chỉ thu mình vào một góc tường để tránh khỏi ánh mắt đó, nhưng không, tôi chạy đi đâu nó cũng nhìn theo, dù tôi ở bất kỳ ngóc nghách nào trong căn phòng.ngôi nhà ma ám
Rồi chợt tiếng bước chân lại vang lên, lần này không phải là từ dưới tầng hầm, mà là từ trên phòng của tôi đang bước xuống. Ánh mắt tôi đưa về hướng cầu thang, một bóng người phụ nữ, mặc bộ váy trắng toát, tóc tai rũ rượi vụt xuống thật nhanh, tôi chùm kín chiếc chiếu trên đầu, miệng lắp bắp, mong sao bóng ma ấy, nó không nhìn thấy tôi. Được 1 lúc không thấy gì tâm trạng tôi đỡ lo hơn một chút, thì bỗng nhiên có tiếng nói. Ta ở đây cơ mà, tôi quay đầu lại, thì thấy người phụ nữ vừa rồi, ánh mắt nó đỏ hoe, ghê rợn, nó chui vào trong chiếc chiếu cùng tôi từ lúc nào rồi. tôi hất tung chiếc chiếu để chạy, nhưng không được, nó đã ôm chặt lấy người tôi, mặt tôi cắt không con giọt máu. Ngất lịm đi trong nỗi sợ hãi tột cùng.

show more

Share/Embed