Guestbook 12A2 || K61 - THPT LÊ LỢI (Thọ Xuân - Thanh Hóa)
NHÀ TỚ CÓ CÔ TIỂU THƯ KIM MINJU NHÀ TỚ CÓ CÔ TIỂU THƯ KIM MINJU
215 subscribers
449 views
0

 Published On Jun 22, 2023

Những đứa trẻ của mùa hè năm ấy, năm ấy nữa, đều phải lớn rồi.
Và mùa hè năm nay sẽ trở thành mùa hè năm đó sau nhiều năm!

Sau ngày hôm nay, mỗi đứa sẽ một nơi, hoà mình vào sự tấp nập của dòng đời. Thật khó để có dịp gặp lại đầy đủ từng ấy con người trong lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của phòng học những buổi đến trường, của buổi chơi ngày xưa. Kể từ hôm nay, những ngày không gặp sẽ được tính bằng năm!

Thanh xuân, không có gì đặc biệt ngoài một nhóm người đặc biệt
Và đây cũng là chương thú vị nhất trong thanh xuân nhiệt huyết của chúng ta.

Ai đó từng nói rằng:
"Giây phút này đây, mọi sự kiện khoảnh khắc cứ như một thước phim quay chậm đưa ta đi hết những năm tháng ngây ngô của thời niên thiếu”. Thiếu niên xinh đẹp mười bảy tuổi này sẽ không bao giờ quay lại, cũng giống như bầu trời trong xanh năm ấy, vĩnh viễn không thể quay lại. Giờ phút này, nếu được, ta chỉ ước thời gian trôi thật chậm để còn cảm nhận được những dư vị cuối cùng của quãng đời học sinh. Dù biết rằng những năm tháng khoác trên mình bộ đồng phục đó không thể quay trở lại, nhưng sâu thẳm trong trái tim mình, chúng ta không muốn điều đó chút nào.

Mười bảy nghe có vẻ là một thời gian dài. Nhưng trong nháy mắt, có sự ngạc nhiên và đâu đó là cảm giác sợ hãi. Đáng sợ đến mức không dám đối mặt với nó. Khoảnh khắc ấy, ta sẽ chợt nhận ra mình không còn là những cô cậu học trò tinh nghịch ngày xưa, không còn những tháng ngày mơ mộng với bao ước mơ, hoài bão cho tương lai. Chỉ có điều tiếc nuối. Chỉ tiếc rằng chúng ta đã không sống hết mình, cháy hết mình, tiếc rằng chúng ta đã không biết lưu giữ từng khoảnh khắc bên nhau để giờ đây chỉ là hai từ tưởng nhớ. Thật buồn vì bây giờ không được mặc lại tà áo dài trắng, để nhớ lại những năm tháng tuổi thơ vội vã ấy.

Nước mắt trào ra. Những giọt nước mắt của sự chia ly, những giọt nước mắt chia tay những năm tháng đại học đầy hoài niệm, những giọt nước mắt mừng nhớ về những chân trời mới mà ta sẽ chinh phục khi bước qua cánh cổng cấp ba này. Chưa bao giờ chúng ta được chứng kiến khoảnh khắc ba mươi bảy lớp ngồi lại bên nhau, cùng nhau kể về những kỉ niệm khó quên nhất của lớp, cùng nhau hát bài chia tay, cùng nhau khóc, cùng cười.
Đến bao giờ chúng ta mới có thể ngồi bên nhau như giây phút này. Năm năm, mười năm, hai mươi năm hay năm mươi năm. Dù có bao nhiêu năm trôi qua, chúng ta vẫn mong rằng sẽ không bao giờ quên được giây phút thiêng liêng ấy, khoảnh khắc mà chúng chúng ta cảm thấy tất cả các thành viên là một.

Thanh xuân tươi đẹp của tuổi mười bảy sẽ không bao giờ trở lại, cũng giống như bầu trời trong xanh năm ấy sẽ không bao giờ trở lại. Mỗi người sẽ có tương lai của riêng mình, một cuộc sống mới để theo đuổi, mỗi đứa trẻ sẽ ở vị trí của nó. Nhưng dù bạn ở đâu, hãy dành trái tim nhỏ bé của mình cho tập thể mang tên 12A2. Để rồi khi nhắc về nó, chúng ta lại nhớ về 3 năm cấp 3, 12A2 đã nồng nàn, say mê và đoàn kết như thế nào.

Để rồi bất chợt ta sẽ mỉm cười trước những kỉ niệm đẹp đẽ ấy với suy nghĩ rằng “À, thì ra hồi đó mình cũng đã có những khoảnh khắc thời cấp 3 khó quên và đẹp đẽ như thế này”.
Bất cứ điều gì xảy ra trong tương lai, cảm ơn bạn. Cảm ơn vì đã là 12A2, cảm ơn vì đã gắn bó với chúng ta qua ba năm giông bão này, cảm ơn vì đã là một phần của cuộc đời nhau,
Cảm ơn cô vì những bài học trồng cây, trồng người, cảm ơn cô đã dìu dắt chúng em trong năm học đầy ý nghĩa và thiêng liêng này. Sau này chúng em nhớ về cô sẽ một người cô giáo, một người mẹ đưa các con đến cánh cửa mới của cuộc đời, gieo cho các con mầm sống và vun trồng các con nên người!

Ba năm bên ngôi trường này, ta bên nhau để trưởng thành. Vui có, buồn có, hạnh phúc có, tức giận cũng có. Giây phút chia tay đã cận kề. Bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ, để ngày mai đây, chúng ta sẽ vững vàng trên con đường đã chọn, xứng đáng với những yêu thương, kì vọng của thầy cô.

Chúng ta sẽ tự tin, trưởng thành, chững chạc như những bông hoa hướng dương đang vươn mình trước nắng. Cầu mong chuyến đi này có một tương lai tươi sáng và khi chúng ta gặp lại cũng như vậy. Ngày tốt nghiệp nắng đẹp hệt như như ngày chúng ta gặp mặt trong 2 năm về trước.

Mùa tốt nghiệp trước chúng ta là khán giả, còn bây giờ chúng ta là nhân vật chính.
Tạm biệt tuổi trẻ - Chào tương lai!
K61 - THPT Lê Lợi
12A2❤️
https://www.facebook.com/A2thptleloi

show more

Share/Embed