Khúc Hát Sông Quê Anh Thơ
Nguyễn Trọng Tạo Nguyễn Trọng Tạo
13.5K subscribers
3,940,994 views
4.5K

 Published On Oct 2, 2012

Khúc Hát Sông Quê - Nguyễn Trọng Tạo - Lê Huy Mậu - Anh Thơ - HTV

Lời KHÚC HÁT SÔNG QUÊ:

Thơ: LÊ HUY MẬU -- Nhạc: NGUYỄN TRỌNG TẠO --

Quá nửa đời phiêu dạt con lại về úp mặt vào sông quê.
Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ, chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn.
Từng hạt phù sa tháng 3 tháng 7,
từng vị heo may trên má em hồng.

Ơi con sông quê con sông quê,
Ơi con sông quê con sông quê.
Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ,
vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng.
Ơi con sông quê con sông quê,
Ơi con sông quê con sông quê.
Con cá dưới sông, cây trồng trên bãi,
Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm...
Cùng một bến sông con trâu đằm sóng dưới,
bầy trẻ thơ tắm mát phía thượng nguồn,
Một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng.
Một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng...

LỜI BÌNH CỦA LÊ THỊ HẰNG NGA

Chẳng biết tự bao giờ, người Hà Tĩnh xa quê đã tự lắng đọng lòng mình trong những làn điệu dân ca, ví dặm "Đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh, nhớ núi Hồng Lĩnh, nhớ dòng sông La...". dòng sông La in dấu trong câu hát ấy chính là nơi tôi sinh ra, lớn lên và đã trải qua bao kỷ niệm êm đềm. Chiều chiều, nếu bạn được cùng người mình yêu thả bộ trên chiếc cầu nối xã Thị Trấn và Trường Sơn, bắc qua sông La, cho gió sông mơn man thớ thịt làn da thì tuyệt lắm.

Và tôi nhớ con sông quê ấy khi nghe khúc hát sông quê của Nguyễn Trọng Tạo... "Qua nửa đời phiêu dạt, con lại về úp mặt vào sông quê. Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ, chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn. Từng hạt phù sa có tháng ba rồi tháng bảy. Từng vị heo may trên má em hồng. Ơi con sông quê, con sông quê. Sông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹ. Vời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừng. Ơi con sông quê, con sông quê. Con cá dưới sông cây trồng trên bãi. Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm. Một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng...". "Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ, chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn...". Trong những câu những chữ của chớp bể mưa nguồn, nửa đời phiêu dạt ấy dường như đã thấy hết sóng gió của người tha phương, nửa cuộc đời với bao nhiêu toan tính, lo âu, bao nhiêu bụi bẩn, để rồi chỉ một hành động úp mặt vào sông quê...
Người ta ví lòng mẹ như dòng sông và dòng sông như lòng mẹ, hình như hai hình ảnh ấy đã đan nhập vào nhau, bao la, rộng lớn và là nơi che chở ấm êm biết nhường nào... Và dòng sông- lòng mẹ ấy đủ sức để gột sạch những khổ đau, những vướng bận của chớp bể mưa nguồn, đưa người ta trở về làm một đứa trẻ với người mẹ quê hương... Tất cả những hình ảnh quá khứ đẹp đẽ về tuổi thơ đều thu lại trong hình ảnh một xu bánh đa vừng và chỉ một hình ảnh đồng quà của mẹ mỗi khi chợ về ấy thôi cũng đủ làm ta nhớ, làm ta day dứt nhường nào. Và nơi bến sông quê ấy, bao nhiêu hình ảnh bình yên của cuộc sống đã diễn ra, đầm ấm và thân thương: "Con cá dưới sông cây trồng trên bãi. Lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm...". Đối với người xa quê được trở về chốn cũ, hình như mỗi hình ảnh của quê hương đều mang đậm hồn của riêng nó, từ những gì nho nhỏ, từ con cá, cây trồng... và nhất là lúa gặt rồi còn để lại rơm thơm.

Có lẽ câu này hay nhất trong cả bài hát: "Một dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng...". Dòng sông quê là dòng xanh trong, êm đềm nhất và trong trẻo nhất; dòng sông ấy chảy mãi tới vô cùng..., chảy mãi trong xanh trong, nâng đỡ con người và lưu giữ những gì tuyệt đẹp nhất về một cuộc đời...

Lê Thị Hằng Nga
(K50 Khoa Đông phương học ĐH KHXH&NV- ĐH Quốc gia Hà Nội)
Nguồn: NLĐ

show more

Share/Embed