Bài thơ THƠ ẤU của HỒ THI CA - Tác giả tự trình bày - Quay phim & đạo điễn NS Phạm Đăng Khương
HỒ THI CA HỒ THI CA
227 subscribers
645 views
15

 Published On May 20, 2021

Bài thơ T H Ơ Ấ U của HỒ THI CA

Thời anh hái cọng lá xanh đu đủ
Hai đứa chụm đầu che chung
“Bịt mắt bắt dê”, em ưa trốn sau gốc ổi
Trái chín vàng chờ một dấu răng non

Thời “chim bay cò bay” hồn trải khắp ruộng vườn
Em bán quán, anh làm người đi chợ
Tiền trả em: lá mồng tơi nho nhỏ
Khách mua trầu rồi lại hỏi mua cau

Nội không cho chúng mình tắm sông sâu
Mà dòng nước lại quá chừng quyến rũ
Võng kẽo kẹt, hai đứa rình bà ngủ
Nắng cháy da, ta lại mát cùng sông

Thời em ngồi hong tóc ở đầu sân
Hoa cau rụng vướng vào, hương ở lại
Tóc thì đen hoa cau thơm mềm mại
Anh nghịch thầm đi lượm rắc lên thêm

Một bóng trăng đậu lại ở bên thềm
Soi nhân vật chuyện cổ bà đang kể
Em ngủ gật mặt giống trăng quá thể
Kề vai anh, mọc vầng sáng hoang đường

Thời hai đứa đi học cũng chung đường
Hoa móng tay em gắn hồng mười ngón
Anh khát nước, xuống ruộng dưa hái trộm
Vị ngọt ngào mát lịm suốt đường xa

Cái thời mà tiếng dế cũng của ta
Cánh diều cao nhưng chẳng ngoài tầm với
Con hạc đình làng bằng gỗ mà biết nói
Chiếc mo cau che nắng hoá lâu đài

Cái thời mà ngày ngắn cũng như đêm dài
Những giấc mơ cứ hiện hình cụ thể
Con bướm chết, đám tang buồn đến thế
Mình thắp nhang cho hồn bướm mơ tiên

Nhưng cuộc đời không mãi mãi đứng im
Anh đi xa…đi xa…rồi trở lại
Hàng cau xưa vẫn rụng hoa gốc ổi
Mái tóc thề hoa đậu trốn đi đâu

Nội không còn nên sông cũng thôi sâu
Con bướm chết không được ai chôn nữa
Hết cổ tích, trăng thôi chờ thềm cửa
Tiền bây giờ thôi tính lá mồng tơi

Nhà mới em bên kia sông … xa xôi …
Quần áo đẹp, anh về đầy quà bánh
Với tiền bạc anh là người kiêu hãnh
Nhưng… nhà mới em bên kia sông… xa xôi…

Anh về thăm sau năm tháng chen đời
Có tất cả, chỉ mất thời thơ ấu
Không còn yêu cánh hoa cau nhỏ xíu
Giữ làm sao em ở lại bên này?

Hồ Thi Ca

show more

Share/Embed